- Ví người bề tôi giống như là người kinh doanh, sức khỏe và thời gian rảnh rỗi giống như nguồn vốn. Ai sử dụng tốt nguồn vốn của mình sẽ thu được lợi nhuận, còn ai lãng phí sẽ thua lỗ và tiếc nuối.
- Học giả Ibnu Al-Khazin nói: Phước lành là điều mà một người thích thú và tận hưởng, còn lãng phí là khi anh ta mua với giá gấp bội hoặc bán với giá thấp hơn giá trị của món hàng. Vì vậy, người nào có thân thể khỏe mạnh, không bận rộn với công việc nhưng lại không phấn đấu vì lợi ích của Đời Sau thì giống như người bị thua lỗ trong buôn bán.
- Hãy tận dụng sức khỏe và thời gian rảnh rỗi để đến gần Allah toàn năng và làm những việc tốt trước khi qua đời.
- Cảm tạ những phước lành của Allah bằng cách sử dụng chúng trong sự vâng phục Ngài.
- Học giả Al-Qadi và Abu Bakr Ibn Al-Arabi nói: Có các luồng quan điểm khác nhau về phước lành đầu tiên của Allah dành cho người bề tôi. Có luồng quan điểm cho rằng đó là đức tin, có luồng quan điểm cho rằng đó là cuộc sống, và có luồng quan điểm cho rằng đó là sức khỏe; và luồng quan điểm thứ nhất là hợp lý nhất, vì đó là một phước lành tuyệt đối. Còn đối với cuộc sống và sức khỏe, chúng là một phước lành trần tục, và nó không phải là một phước lành thực sự trừ khi nó đi kèm với đức tin, vì nều không nhiều người sẽ bị lừa dối trong đó, tức là lợi nhuận của họ sẽ bị mất đi hoặc bị giảm đi. Ai buông mình chạy theo sự thư thản của thế gian mà lơ là việc duy trì những giới hạn của Allah cũng như không cố gắng vâng lời Ngài thì người đó đã thua lỗ. Tương tự đối với người rảnh rỗi, bởi vì người bận rộn có thể có lý do, khác với người rảnh rỗi, lời bào chữa của người bận rộn có thể mang lại giá trị lập luận cho anh ta.